Tin Tức BLÓG

BLÓG tổng hợp thông tin về thể thao, giải trí, vpop, kpop và những thứ linh tinh khác!

Hồ sơ 23 ứng cử viên giải Quả bóng vàng

Messi, Ronaldo, Muller là những ứng cử viên hàng đầu cho danh hiệu cá nhân năm nay.



Cầu thủ Lionel Messi, CLB Barca, đội tuyển Argentina

Năm 2014 là một năm không thực sự thành công đối với Messi. CLB Barca chỉ về thứ hai tại giải vô địch Tây Ban Nha, còn đội tuyển Argentina phải dừng bước trước Đức trong trận chung kết World Cup. Những nỗ lực đưa Argentina vào chung kết lần đầu tiên sau 24 năm chỉ đủ giúp Messi giành danh hiệu Bóng vàng World Cup chứ không thể đưa cầu thủ này vào ngôi đền của các huyền thoại trên đấu trường quốc tế, nơi mà Maradona, Pele, Ronaldo luôn có một vị trí vững chắc.




Cristiano Ronaldo, Real Madrid, Bồ Đào Nha

Năm 2014 là một năm mà thành công xen lẫn thất bại đối với CR7. Trong khi Real giành chức vô địch châu Âu lần thứ mười, thì tuyển Bồ Đào Nha bị loại ngay từ vòng bảng World Cup. Thất bại tại giải đấu lớn nhất thế giới có thể khiến Cristiano Ronaldo mất nhiều điểm trong cuộc bình chọn Quả bóng vàng.




Thomas Muller, Bayern, Đức

Sự ổn định là điều được nhắc đến nhiều nhất khi nói về Muller mới của bóng đá Đức. Sau khi giúp Bayern giành cú đúp vô địch quốc gia - Cup quốc gia, tiền vệ mang áo số 13 ghi năm bàn đưa đội tuyển Đức đến chức vô địch World Cup sau 24 năm chờ đợi.




Manuel Neuer, Bayern Munich, Đức

Bên cạnh những bàn thắng của Muller, những pha cứu thua của Neuer cũng góp phần quan trọng đưa đội tuyển Đức đến Cup vàng. Thủ môn này đôi khi khiến người xem phải ngỡ ngàng vì sự lạnh lùng và những pha dùng một tay cứu thua.




Mario Gotze, Bayern Munich, Đức

Đóng góp lớn nhất trong năm của Gotze là bàn thắng quyết định giúp tuyển Đức đánh bại Argentina trong trận chung kết World Cup với tỷ số 1-0. Bàn này đến sau một pha đỡ ngực rồi sút chéo góc kỹ thuật mà không phải ngôi sao tấn công nào cũng thực hiện được.




Philipp Lahm, Bayern Munich, Đức

Khả năng thi đấu đa dạng của Lahm là một trong những nền tảng quan trọng làm nên thành công cho tuyển Đức và Bayern. Khi tuyến giữa cần một cầu thủ phân phối bóng tốt, Lahm lập tức biến thành một tiền vệ. Còn khi hành lang phải gặp khó khăn trước đối phương, ngôi sao này trở về vai trò sở trường.




Gareth Bale, Real Madrid, Wales

Bale không được dự World Cup nhưng những gì thể hiện trong màu áo Real cũng đủ để anh lọt vào danh sách ứng cử viên. Cầu thủ này đều ghi bàn nâng tỷ số lên 2-1 mang tính quyết định trong hai trận chung kết Cup Nhà vua và Champions League.




Toni Kroos, Bayern Munich và Real Madrid, Đức

Năm 2014 là một năm đầy thành công của Kroos. Cầu thủ này đạt phong độ cao trong cả màu áo Bayern lẫn khi chuyển sang Real. Với đội tuyển Đức, Kroos cũng thi đấu rất hiệu quả và góp công đem về chức vô địch World Cup.




James Rodriguez, Monaco và Real Madrid, Colombia

James là phát hiện lớn nhất của bóng đá năm 2014, Từ một tiền vệ triển vọng, cầu thủ này vụt sáng trở thành Vua phá lưới World Cup với sáu bàn thắng và thành tích đưa Colombia vào tứ kết. James còn có cú vô lê vào lưới Uruguay được bình chọn là bàn thắng đẹp nhất giải.




Karim Benzema, Real Madrid, Pháp

Benzema vừa có một năm đột phá về thành tích và phong độ. Cầu thủ này góp phần quan trọng giúp Real giành hai danh hiệu và đưa tuyển Pháp vào tứ kết World Cup.




Diego Costa, Atletico Madrid và Chelsea, Tây Ban Nha

Việc Tây Ban Nha sớm phải rời World Cup không làm giảm giá trị của Costa. Trước và sau đó, cầu thủ này chơi rất hay trong màu áo Atletico Madrid và Chelsea. Nhờ những bàn thắng quan trọng của Costa, Atletico giành chức vô địch Liga, vào chung kết Champions League, còn Chelsea đang dẫn đầu Ngoại hạng Anh.




Zlatan Ibrahimovic, PSG, Thụy Điển

Thụy Điển không được dự World Cup nhưng những bàn thắng cho PSG đủ để đưa Ibrahimovic giành một vị trí trong danh sách ứng cử viên. Đội bóng thủ đô Paris đã bảo vệ thành công chức vô địch Ligue 1 và suýt vào bán kết Champions League.




Sergio Ramos, Real Madrid, Tây Ban Nha

Giống Diego Costa, thành tích cấp CLB đem lại nhiều danh vọng cho Ramos hơn. Trung vệ này trực tiếp ghi bàn gỡ hòa 1-1 ở phút bù giờ trong trận chung kết Champions League, nền tảng để Real hướng đến chiến thắng 4-1.




Thibaut Courtois, Atletico Madrid và Chelsea, Bỉ

Courtois là thủ môn thành công thứ hai sau Neuer. Anh tỏa sáng giúp Atletico Madrid giành chức vô địch Liga, vào chung kết Champions League, đưa Bỉ vào tứ kết World Cup, trước khi giúp Chelsea lên dẫn đầu Ngoại hạng Anh 2014-2015.




Andres Iniesta, Barca, Tây Ban Nha

Iniesta không giành được danh hiệu nào với Barca, thậm chí còn thảm hơn trên đấu trường quốc tế khi Tây Ban Nha bị loại ngay vòng bảng World Cup. Nhưng thứ mà tiền vệ này giữ được là những pha xử lý và chuyền bóng đầy kỹ thuật.




Eden Hazard, Chelsea, Bỉ

Được HLV Jose Mourinho so sánh với Messi và Ronaldo, Hazard đang tiến những bước vững chắc trên con đường trở thành một siêu sao. Cầu thủ này đã đưa Chelsea tiến đến rất gần chức vô địch Ngoại hạng Anh và trận chung kết Champions League mùa trước, trước khi dẫn dắt tuyển Bỉ vào tứ kết World Cup.




Arjen Robben, Bayern Munich, Hà Lan

Robben có thể đã là một ứng cử viên sáng giá nếu Hà Lan giành chức vô địch World Cup. Đội bóng này chỉ có huy chương đồng sau khi thua Argentina trong loạt đá luân lưu, trận duy nhất mà họ chịu thua trong cả bảy trận tại Brazil.




Angel di Maria, Real Madrid và Man Utd, Argentina

Argentina có thể đã là nhà vô địch World Cup chứ không phải Đức, nếu Di Maria không phải nghỉ thi đấu quá sớm. Cầu thủ này bắt đầu phải ngồi ngoài sau khi ghi bàn quyết định vào lưới Thụy Sĩ ở vòng 16 đội. Trong màu áo Real và Man Utd, Di Maria cũng đạt phong độ rất cao.




Javier Mascherano, Barca, Argentina

Trong khi Messi đóng vai trò quyết định trên hàng công thì Mascherano là tấm lá chắn hiệu quả ở tuyến dưới. Tầm quan trọng của tiền vệ này càng lớn khi Argentina tiến vào tứ kết World Cup.




Bastian Schweinsteiger, Bayern Munich, Đức

Giống Kroos, Schweinsteiger có vai trò quan trọng đối với tuyến giữa Bayern và tuyển Đức. Cặp cầu thủ này thực sự biến Đức thành một cỗ xe tăng với những chiến thắng thuyết phục tại World Cup.




Paul Pogba, Juventus, Pháp

Pogba mới 21 tuổi nhưng chơi chững chạc như một ngôi sao đang ở đỉnh cao phong độ. Juventus nhờ đó bảo vệ thành công chức vô địch Serie A, còn tuyển Pháp vào đến tứ kết World Cup. Màn trình diễn xuất sắc đã giúp Pogba giành giải Cầu thủ trẻ hay nhất World Cup.




Neymar, Barca, Brazil

Kết quả World Cup có thể đã khác nếu Neymar không dính chấn thương trong trận tứ kết. Không còn nguồn cảm hứng trên hàng công, Brazil sụp đổ trước Đức và Hà Lan trong hai trận sau đó. Neymar là một trong những cầu thủ hiếm hoi ghi được từ bốn bàn trở lên tại giải này.



Yaya Toure, Man City, Bờ Biển Ngà

Toure làm cả ba việc một lúc tại Man City gồm dẫn dắt thế trận, kiến tạo và ghi bàn. Nhờ phong độ xuất sắc của cầu thủ này, đội chủ sân Etihad giành chức vô địch Ngoại hạng Anh và League Cup mùa giải trước.

Read More...

Raul và 20 năm làm nên một tượng đài ở Real

Tiền đạo 37 tuổi mới ký hợp đồng dài hạn với CLB New York Cosmos, đúng vào tuần kỷ niệm ngày anh bắt đầu sự nghiệp huy hoàng tại đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha cách đây tròn 20 năm.

Raul Gonzalez cùng Real Madrid giành được sáu chức vô địch Tây Ban Nha, ba danh hiệu Champions League và từng có thời gian dài là cầu thủ ghi được nhiều bàn nhất cho Real Madrid tại Champions League. Trong 16 năm gắn bó với sân Bernabeu, tiền đạo biểu tượng của Real ghi được tổng cộng 323 bàn trong 741 trận. Với những đóng góp to lớn trước khi chuyển tới Schalke hồi năm 2010, anh được xếp vào hàng 10 cầu thủ hay nhất trong lịch sử đội bóng thủ đô Tây Ban Nha.

Raul Gonzalez Blanco được đào tạo tại trung tâm bóng đá trẻ của Atletico Madrid, nhưng sau đó lại ký hợp đồng cầu thủ chuyên nghiệp đầu tiên với Real Madrid. Anh có trận ra mắt đội hình một của “Kền kền trắng” ngày 29/10/1994, khi làm khách trên sân La Romareda của Zaragoza. Ngày đó anh trở thành cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử khoác áo Real (17 tuổi 124 ngày). Trận đó Real Madrid thất bại với tỷ số 2-3. Nhưng Raul có màn trình diễn không tồi, trong đó có pha kiến tạo cho Ivan Zamorano ghi bàn. Có lẽ chính Raul ngày đó cũng không ngờ rằng sau 16 năm khoác chiếc áo trắng, anh trở thành cầu thủ ghi bàn nhiều nhất trong lịch sử CLB Hoàng gia. Anh cũng từng là trụ cột trên hàng công của tuyển Tây Ban Nha, với 44 pha ghi bàn trong 102 trận ra sân.




Raul (áo tối màu) trong trận đấu đầu tiên cho Real năm 1994. Ảnh: Offside.


Kỷ lục được sinh ra là để phá. Theo thời gian, những con số thống kê mà Raul để lại tại Real cũng không tránh được quy luật đó. David Villa đã vượt qua thành tích ghi bàn của Raul cho đội tuyển quốc gia. Cristiano Ronaldo chắc chắn cũng sẽ soán ngôi cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho Real. Sergio Ramos và Iker Casillas cũng đều dễ dàng xô đổ kỷ lục số trận khoác áo Real. Cột mốc ghi 71 bàn ở đấu trường Champions League mà Raul thiết lập cuối cùng cũng bị cả Cristiano Ronaldo và Leo Messi bỏ lại phía sau họ. Tuy nhiên, những cống hiến quan trọng của anh cho Real và tuyển quốc gia vẫn mãi được ghi nhận. Raul sẽ mãi là “Hoàng tử bóng đá” của Tây Ban Nha, và là huyền thoại bất tử, là “Chúa nhẫn” ở thánh địa Bernabeu.


Raul và những mốc thời gian đáng chú ý

27/6/1977: Sinh ra tại Madrid
1994-2010: thi đấu cho Real Madrid (741 trận, 323 bàn)
2010-2012: Schalke (66 trận, 28 bàn)
2012-2014: Al Sadd (39 trận, 11 bàn)
1996-2006: tuyển Tây Ban Nha (102 trận, 44 bàn)


Raul từng là sản phẩm của hệ thống đào tạo trẻ Atletico Madrid trước khi tới với Real năm 15 tuổi, do thời đó Atletico quyết định đóng cửa học viện bóng đá của họ để cắt giảm chi phí hoạt động. Và sau khi được cựu HLV Jorge Valdano sớm trao cơ hội lên đội một Real thi đấu, Raul đã không ngừng phấn đấu để cho thấy rằng nếu chỉ tài năng bẩm sinh không đủ giúp anh trở thành một trong những cầu thủ vĩ đại của bóng đá Tây Ban Nha thì quyết tâm và nỗ lực của anh sẽ góp phần. Nếu Atletico không giải tán đội trẻ thời đó, Raul gần như chắc chắn sẽ còn gắn bó lâu với họ, bởi gia đình anh là nhóm cổ động viên trung thành của CLB này.

Cựu chiến lược gia Alex Ferguson cũng từng đánh giá anh là cầu thủ hay nhất thế giới sau khi Raul cùng Real có màn trình diễn ấn tượng trước Man Utd. Tầm ảnh hưởng của Raul tại Real Madrid lớn tới mức khiến CLB này phải có chế độ chăm sóc đặc biệt dành cho anh khi ở vào giai đoạn cuối của sự nghiệp tại Bernabeu. Real Madrid đã cho thiết kế một căn phòng đặc biệt trong nhà riêng của Raul, giả lập y như thật các điều kiện về độ cao so với mặt nước biển nhằm giúp các vận động viên có thể phục hồi thể lực nhanh chóng hơn sau các trận đấu.

“Căn phòng đó giúp tôi cảm thấy như được ngủ trong vùng đồi núi ngay tại Madrid. Không phải bất kỳ ai ngủ trong khu đồi núi đều trở thành một vận động viên vĩ đại, nhưng thực sự điều đó hỗ trợ nhiều về sức khỏe. Điều quan trọng là nó giúp tôi có sự chuẩn bị tốt nhất có thể trước các trận đấu, và đó cũng là cam kết của tôi với CLB”, Raul phát biểu hồi năm 2009, nhân chuyến làm khách của Real tới Liverpool tại Champions League.



Raul mãi là biểu tượng của vẻ đẹp, sang trọng và thành công ở Real. Ảnh: MCK.


Ngoài đóng góp chuyên môn, Raul còn từng được coi là “quyền lực đen” trong phòng thay đồ của Real Madrid. Nhưng rồi cuối cùng anh cũng phải chia tay sân Bernabeu hồi năm 2010 khi Jose Mourinho trở thành HLV trưởng. Tuy nhiên, sự nghiệp cầu thủ của anh thì chưa dừng lại ở đó.

Nhiều cầu thủ khác có lẽ đã nhận lời ngay trước một số lời mời hấp dẫn từ CLB giàu có nào đó ở vùng Viễn Đông sau khi tạm biệt Real ở độ tuổi 33 của Raul hồi năm 2010. Nhưng anh vẫn quyết định trải nghiệm thêm với môi trường bóng đá đỉnh cao, bằng việc thi đấu cho Schalke 04 của Đức trong hai mùa giải, rồi mới tới với Al Sadd – CLB hàng đầu của Qatar. Thứ năm tuần này, ngày 30/10, khi đã 37 tuổi, Raul vẫn đặt bút ký bản hợp đồng nhiều năm với CLB New York Cosmos của Mỹ.

“Tôi biết có không ít các vận động viên chạy marathon chỉ đạt tới đỉnh cao khi gần 40 tuổi. Bạn có thể sẽ thắc mắc rằng họ đã 37, 38 tuổi mà vẫn chạy tốt ở cự ly dài tới 42 km sao. Nhưng cơ thể con người có thể chịu đựng được thách thức ấy. Điều quan trọng nhất là bạn phải chắc chắn giữ được cái đầu của mình trước mọi thử thách”, Raul nói khi còn chơi bóng tại Schalke.


Rất nhiều kỷ lục Raul tạo ra trong màu áo Real đang là mục tiêu phấn đấu của lớp hậu bối. Ảnh: PA.

Trên tất cả, Raul xứng đáng được coi là một cầu thủ có khả năng “sinh tồn” vĩ đại. Hiếm có cầu thủ bản địa nào trụ vững được tới 16 năm ở Real – CLB lúc nào cũng có một dải ngân hà gồm rất nhiều ngôi sao ngoại quốc. Ở độ tuổi ngoài ba mươi, anh tiếp tục tồn tại được tới hai mùa giải ở môi trường bóng đá Đức không kém phần khắc nghiệt. Tags: Giường Tầng, Co Nhan Tao, Vệ Sinh Hoàn Mỹ

Còn hiện giờ, khi sắp tới tuổi 40, anh lại sẵn sàng cho một chương mới của sự nghiệp sân cỏ tại New York Cosmos – CLB mà vua bóng đá Pele từng thi đấu hồi những năm 1970. Ngoài tư cách cầu thủ, Raul còn là cố vấn kỹ thuật của đội bóng Mỹ này, và nhiều khả năng sẽ có vai trò quan trọng ở ban lãnh đạo của Học viện bóng đá mà Cosmos sắp mở vào năm 2015.

Nguyễn Phát

Read More...

Lee Nguyễn thắng giải Cầu thủ hay nhất tháng 10

Tiền vệ gốc Việt lần đầu tiên giành chiến thắng trong cuộc bình chọn Cầu thủ hay nhất tháng ở giải bóng đá nhà nghề Mỹ MLS.




Cựu ngôi sao V-League Lee Nguyễn liên tục nhận các giải thưởng cá nhân trong tháng 10. Ảnh: ISI.

Trải qua tháng 10 hoàn hảo với năm bàn trong bốn trận liên tiếp cùng CLB New England Revolution, tiền vệ có tên Việt là Nguyễn Thế Anh nhận được 47% số phiếu bầu, nhiều hơn hai phần trăm so với tiền đạo của Seattle Sounders - Obafemi Martins.

Martins mùa này ghi tổng cộng 17 bàn để giúp Seattle Sounders vô địch bảng miền Tây MLS 2014. Trong cuộc bình chọn Cầu thủ hay nhất tháng 9, cựu ngôi sao Inter và Newcastle đã vượt qua chính Lee Nguyễn để giành chiến thắng.

Lee Nguyễn đang có những ngày tháng đẹp nhất trong sự nghiệp. Anh cũng đã lọt đội hình tiêu biểu, giành danh hiệu cầu thủ xuất sắc và sở hữu pha làm bàn đẹp nhất vòng 33. Cựu ngôi sao Hoàng Anh Gia Lai và Bình Dương còn có tên trong cuộc đua Bàn thắng đẹp nhất mùa MLS 2014.

Liên tục chiến thắng ở các hạng mục cá nhân, Lee Nguyễn càng thêm niềm tin trước cơ hội đoạt danh hiệu "Cầu thủ giá trị nhất MLS 2014". Tuy nhiên, khả năng trở lại đội tuyển Mỹ của anh vẫn bỏ ngỏ. Cho đến nay chưa một tờ báo cũng như nguồn tin nào ở Mỹ khẳng định việc Lee Nguyễn được HLV Jurgen Klinsmann triệu tập.

Hiện tại, ngôi sao sinh năm 1986 và đồng đội chuẩn bị trận play-off lượt đi MLS Cup 2014 trên sân khách gặp đối thủ Columbus Crew ngày 2/11.

Đông Anh

Read More...

Keane và cuộc khẩu chiến trong phòng của Alex Ferguson

Phần đầu của chương IV cuốn tự truyện Hiệp Hai, cựu danh thủ của Man Utd kể câu chuyện trong quãng thời gian cuối cùng tại Old Trafford.

Khi tôi tập trung với cả đội cho chuyến tập huấn trước mùa giải vào năm 2005, đã có một số chuyện nhỏ to diễn ra. Chuyện bé thôi nhưng nó đã gây ra một cuộc tranh luận lớn. Chỉ vì một căn biệt thự ở Bồ Đào Nha.

Chúng tôi có một tuần tập luyện ở Vale do Lobo, Algarve để chuẩn bị cho mùa giải mới và được mang cả gia đình theo. Điều này chưa từng xảy ra, chúng tôi chưa bao giờ nghe là có thể mang gia đình theo trong những chuyến tập huấn. Tôi đến đó trước khoảng một tuần với gia đình, Algarve, và ở khá gần trại tập trung. Những đồng đội khác sẽ bay sang đây vào chủ nhật và buổi tập sẽ bắt đầu vào thứ hai. Do đó, ngày thứ bảy, chúng tôi lái xe đến khu tập trung để bắt đầu chuyển đồ.

Một người phụ nữ ở đó - quản lý của khu nghỉ dưỡng, tôi nghĩ thế, dẫn chúng tôi đến xem căn biệt thự mà gia đình tôi sẽ ở. Tôi nhìn xung quanh căn nhà và nói: “Tôi có năm đứa trẻ, ở đây quá nhỏ”.

Có ba phòng ngủ và một bể ngâm mà theo tôi là nguy hiểm cho lũ trẻ. Chúng tôi có năm đứa, đứa lớn nhất 10 tuổi. Tôi cảm thấy không thoải mái.

Người phụ nữ nói với tôi rằng không ai cho cô ấy biết tôi có năm đứa trẻ và cô ấy hiểu những gì tôi đang nghĩ. Cô ấy nói căn nhà này không thiết kế cho hộ gia đình và chỉ tay vào những cạnh sắc của chiếc bàn thủy tinh. Họ thường xuyên gặp rắc rối với nó về vấn đề bảo hiểm. Căn nhà này không phù hợp. Vợ tôi rất điềm tĩnh, nói: “Chúng ta không thể ở đây, nó không được thiết kế cho lũ trẻ”.

Người phụ nữ dẫn tôi đến căn biệt thự thứ hai. Vợ tôi và lũ trẻ đợi ở bên dưới căn thứ nhất. Căn biệt thự thứ hai đẹp hơn. Nhưng cùng lúc đó, tôi điện cho ông chủ của căn biệt thự mà gia đình tôi đã thuê trong một tuần trước đó và đề nghị liệu chúng tôi có thể ở thêm một tuần nữa. Nơi đó khá gần trại tập trung, thẳng đường và chỉ mất năm phút đi xe.

Carlos Queiroz - trợ lý HLV của United - đến khi tôi đang ở căn biệt thự thứ hai. Carlos là người Bồ Đào Nha, tôi nghĩ ông ấy sinh ở Mozambique. Ông ấy có quen biết những người quản lý của khu biệt thự. Ông ấy sắp xếp chỗ ở cho cả đội.

Ông ấy đến và nói: “Ái chà, được đấy chứ”.

Và tôi đáp: “Em vừa đặt chỗ cho gia đình ở căn biệt thự đã ở tuần trước. Em sẽ tự chi trả. Em muốn gia đình thoải mái khi mình tập luyện”.

Và chúng tôi nảy sinh bất đồng. Nó căng thẳng dần lên dù chỉ đơn giản là trái quan điểm. Tôi biết tôi ở đó để tập luyện, nhưng đó cũng là kỳ nghỉ của vợ và các con tôi. Carlos có vẻ không thoải mái, ông ấy không vui. Và tôi biết điều này sẽ đến tai Alex Ferguson.



Xích mích với trợ lý Queiroz (áo đỏ) làm nảy sinh thêm những bất đồng của Keane với ban huấn luyện sau này. Ảnh: PA.


Dù vậy, chúng tôi vẫn trở lại căn biệt thự trước đó. Các cầu thủ khác đến vào ngày hôm sau và cả HLV nữa. Ông ấy nổi điên vì những gì xảy ra, bắt đầu phát cáu và nói những lời giáo điều ngay sau buổi tập đầu tiên. Phòng thay đồ lúc ấy không có ai nhưng tôi nghĩ tất cả các cầu thủ khác đều nghe được những điều ấy. Họ ở ngay bên ngoài.

“Có chuyện gì lớn lao đâu”, tôi nghĩ ông ấy đã phản ứng thái quá. “Em chỉ ở ngay cuối đường”.

Theo cách sắp xếp ban đầu. Sẽ có một nhà hàng để tất cả các cầu thủ cùng ăn trưa và gia đình của họ cũng ăn ở đây vào buổi tối. Trớ trêu thay, tôi là người duy nhất phải trở về nhà mỗi ngày với gia đình. Chúng tôi không bị cô lập. Khu biệt thự rất lớn và mọi người cũng ở rải rác trong đó.

Nhưng có vài thứ đã xảy ra. Tất cả những thứ đang diễn ra, những điều Carlos nói, tôi đều không biết. Có lẽ ông ấy cảm thấy xấu hổ, ông ấy là người sắp xếp nơi tập trung cho đội. Có thể họ nghĩ điều này xúc phạm các sếp lớn. Tôi không rõ.

Tôi tiếp tục luyện tập, trong vòng một tuần và nó rất tuyệt. Sự pha trộn giữa tập luyện và dành thời gian cho gia đình vào buổi chiều quả thực rất hoàn hảo. Chuẩn bị trước mùa giải mới là vừa tập luyện, hồi phục thể lực và tạo mối liên kết. Hồi phục có nghĩa là bạn dành thời gian để thư giãn sau buổi tập. Ngồi xem TV, hoặc nếu ở một nơi như Algarve, bạn có thể ngồi ở bể bơi. Thường thì bạn vẫn sẽ phải tuân theo một số khuôn phép, tôi không giỏi chuyện đó, thực chất chỉ là nghỉ ngơi. Thế nên, thật tuyệt khi gia đình tôi ở đây và cơ sở vật chất cũng rất tốt.

Một hôm, Ferguson đến và bảo cần một số cầu thủ đi cùng ông ấy vào buổi tối. Như thường lệ, ông ấy lơ tôi. Nó luôn diễn ra khi tôi tham gia đá giao hữu cho Ireland hoặc trở lại quá sớm dù chấn thương. Ông ấy không nói chuyện với tôi khoảng một hoặc hai tuần. Điều đó quả thực ấu trĩ. Nhưng tôi thỉnh thoảng cũng vậy. Tôi thường cảm thấy phiền với bất kỳ cầu thủ nào mạo hiểm với sức khỏe của họ. Ông ấy không nói chuyện với tôi, vì thế, tôi không nói chuyện với ông ấy. Cả hai đều ấu trĩ. Dù sao thì, ông ấy cần vài người dùng bữa tối với ông ấy và ông chủ của khu biệt thự. Tất cả chúng tôi đang ở đó, tập giãn cơ và ông ấy nói: “Giggsy và…”, ông ấy chọn người khác và làm ngơ tôi. Lúc ấy, tôi là đội trưởng và mọi người hẳn đã cười vào mặt tôi. Tôi ngồi ngay đó, trước mặt ông ấy, thật là ấu trĩ. Tôi nhớ cuối cùng thì Giggsy và Gary Neville đã đi ăn tối với Ferguson.

Trở lại Manchester, chúng tôi vẫn trong thời gian luyện tập trước mùa giải mới, tôi bị chấn thương gân kheo. Tôi đã làm gì đó quá sức. Chúng tôi chỉ làm giãn cơ và tôi cảm thấy đau. Một chấn thương gân kheo ở háng sẽ là một cực hình nhưng tôi chỉ bị một vết rách nhỏ. Tôi bị lỡ vài trận đầu mùa giải và chuyến du đấu châu Á.

Khi cầu thủ đội một trở lại sau chấn thương, họ thường có một khoảng thời gian tập với đội trẻ và đội dự bị để trở lại nhanh hơn. Điều đó giúp họ dễ dàng lấy lại thể lực. Đội dự bị không cùng đẳng cấp với đội một, do đó, cơ thể sẽ không chịu nhiều áp lực. Cường độ hoạt động là khác nhau và bạn được quyền mắc sai lầm, bạn dần đẩy lùi sự thô cứng. Khi đó, nếu trở lại đội một, bạn sẽ không bị khớp, mọi thứ tránh khỏi sự lộn xộn. Bạn sẽ phải chơi một trò chơi trí óc, trong vài tuần, một cuộc trao đổi với nhân viên y tế, bạn đồng ý với mục tiêu phục hồi, thời khóa biểu. Là một cầu thủ kinh nghiệm, tôi hiểu rõ cơ thể của mình. Tôi đã sẵn sàng trở lại, “tôi có thể ra sân vào thứ hai”, nhưng họ nói với tôi là chưa, “chưa, chưa, chưa được”. Carlos, vì lý do gì đó không muốn đưa tôi trở lại đội một. Và khi định làm điều đó, ông ta cư xử với tôi rất tệ.



Mối quan hệ giữa Keane và Ferguson bắt đầu rạn vỡ những năm cuối cùng anh gắn bó với Man Utd.


Thường sẽ có một trận đấu tập vào cuối mỗi buổi tập, mười đấu mười, tám đấu tám. Lần đó, tôi là người đứng lại sau cùng, người cuối cùng được chọn. Carlos nhìn tôi và tôi nói: “Carlos, cái quái gì thế?”.

Ông ấy cầm một cái áo bib, tôi luôn nhớ việc này như mới hôm qua, vì tôi không hiểu tại sao mình lại không đánh gục ông ta. Ông ta ném cái áo về phía tôi. Các cầu thủ khác nhìn tôi và ông ấy nói: “Được thôi, anh đá tiền đạo”.

Tôi là một tiền vệ, tôi không chơi tiền đạo. Nó giống như thể ông ta nói: “Cậu đứng đây và cậu sẽ không gây ra rắc rối gì nữa”.

Ông ta khiến tôi nổi giận, ngay lúc đó. Nhưng tôi không phải là người thích tranh cãi với ban huấn luyện trên sân tập. Tôi có thể đếm số lần tranh cãi với ban huấn luyện trên sân tập bằng một bàn tay. Tôi nghĩ: “Mình đã bỏ lỡ điều gì nhỉ?”. Và tôi kết luận: “Chắc là thế”. Nhưng lúc đó tôi không nghĩ về vụ căn biệt thự ở Bồ Đào Nha.

Vài ngày sau, tôi nói chuyện với Ferguson, tôi bảo: “Carlos có gì đó khá lạ, thầy biết không, ông ấy không muốn đưa em trở lại đội một”.

Và Ferguson nói: “Ừ, ta biết cậu ấy vẫn còn thù chuyện cũ, cứ để đấy cho ta Roy”.

Mùa giải bắt đầu khá ổn. Chúng tôi thắng ba trận đầu tiên gặp Everton, Villa và Newcastle và hòa Manchester City trên sân nhà - theo tôi đây là một kết quả tệ, chúng tôi luôn đánh bại City trên sân nhà. Sau đó, tôi bị gãy chân do một pha vào bóng ở Liverpool. Steven Gerrard đã đạp lên chân tôi. Cậu ấy mang loại giày đinh mới và tôi bị thuyết phục rằng chính nó đã gây ra nguy hiểm. Tôi đã đứng dậy chơi tiếp, nhưng vết thương rất đau, đau ghê gớm. Tôi tiếp tục bị Luis Garcia vào bóng và phải tập tễnh rời sân. Mọi người thường nghĩ Luis Garcia là người khiến tôi bị thương nhưng không phải, đó là Gerrard và đôi giày của cậu ta.

Tôi rời sân khi trận đấu chỉ còn vài phút. Liverpool có một máy X-ray ngay bên cạnh phòng thay đồ và họ chụp chân tôi. Vài phút sau, họ báo chân tôi bị gãy phía trong, tôi không nhớ, hình như là năm hay sáu chỗ. Do đó, tôi lại phải ngồi ngoài vì chấn thương. Tôi nhớ đã tự nhủ trong phòng thay đồ: “Dạo gần đây thật đen đủi”. Vì tất cả những chuyện trên.

Vấn đề khi bạn gặp một chấn thương chân là nó bình phục lâu đến chết người. Bạn phải mang một đôi giày y tế và máu chảy chậm. Nó tệ vì bạn chẳng làm được gì nhiều. Bạn phải rất kiên nhẫn. Thông thường phải nghỉ bốn, năm hay sáu tuần, không cần biết bạn đã bình phục được bao nhiêu. Tôi đã nhiều lần bị chấn thương và đang ở trong năm cuối hợp đồng. Tôi gặp rắc rối với Carlos, cảm giác thiếu tự tin dâng lên trong tôi.

Theo một phần thỏa thuận của chúng tôi với MUTV - kênh truyền hình của United, mỗi cầu thủ phải vào studio vài lần để nói về trận đấu gần nhất vừa diễn ra. Các cầu thủ được chia ra và tôi thường phải tham hai hoặc ba lần mỗi mùa giải. Một tháng sau chấn thương, tôi nghĩ chúng tôi chuẩn bị gặp Spurs trên sân nhà và tôi được cho là sẽ trả lời phỏng vấn MUTV về trận đấu đó. Nhưng HLV đã cho phép tôi nghỉ vài ngày.

Ông ấy nói: “Sao cậu không đi hưởng một chút nắng?”

Lúc đó, tôi đã không phải chống nạng nữa, tôi cũng đã bỏ đôi giày giúp làm nhẹ chân ra trước đó. Do đó, tôi đã có thể di chuyển linh hoạt. Thật trùng hợp là gia đình tôi đã đặt một kỳ nghỉ ở Dubai trước khi tôi gặp chấn thương. Nên tôi nghĩ: “Thời gian vừa khớp, mình có thể đi với cả nhà”. Họ đã đi trước đó vài ngày. Tôi theo sau và trở về cùng với họ.

Một sự hoán đổi đã diễn ra. Tôi nghĩ Gary Neville đã thay tôi lên sóng MUTV sau trận gặp Spurs. Và giám đốc sản xuất chương trình nói tôi có thể thực hiện nó ở trận sau, trận đá trên sân Middlesbrough, sau khi tôi trở về từ kỳ nghỉ.

Do đó, tôi đến Dubai. Hưởng thụ ánh nắng mặt trời và ngâm chân trong nước biển. Tôi nghĩ là tôi có thể đến Ireland hoặc Youghal để làm điều này nhưng cuối cùng tôi đã đến Dubai. Nó có một chút lãng mạn. Trận đấu với Middlesbrough đang được chiếu trên TV. Tôi tự nhủ: “Dù sao thì mình cũng cần xem trận đấu để có thể phân tích nó khi trở về Manchester”. Và tôi quyết định xem nó ở quầy bar của khách sạn.

Họ để thua 1-4, United trông thật thảm hại. Và nó xảy ra ngay trận mà tôi sẽ bình luận trên sóng truyền hình.

Khốn kiếp.

Một lúc sau, tôi nghĩ: “Giá mà mình làm nó ở trận gặp Spurs”, “giá mà mình không bị gãy chân”, “giá mình không đi Dubai”, “giá mà United đánh bại Middlesbrough”.

Mơ ước những thứ viển vông.

Tôi trở lại Manchester từ Dubai và người của MUTV đến. “Tới lượt anh rồi”. Và tôi phải thực hiện nó. United trông tệ hại và tôi thất vọng với các đồng đội. Nhưng đó là MUTV, kênh truyền hình nội bộ, mang nhiệm vụ tuyên truyền cho CLB. Mọi đội bóng đều có một kênh như thế. Khi mọi thứ tệ, họ đưa những tin tích cực hơn. Quên đi kết quả tồi, vài cầu thủ trẻ của chúng ta đang chơi tốt khi được đem cho mượn. Nếu chúng tôi bị loại khỏi các giải đấu cúp, hôm sau sẽ có tin một vài cầu thủ vừa ký hợp đồng mới hoặc giá cổ phiếu của CLB tăng. Đó là trò chơi-một phần của trò chơi. Do đó, tôi trả lời phỏng vấn: “Anh ta chơi tồi”, “hàng thủ chơi tồi”, “anh ta phải làm tốt hơn thế”. Tôi đã khá buồn nhưng tôi không bực mình. Mọi người cho rằng tôi đã vào studio, huênh hoang và cáu bẳn trong đó. Không, tôi đã tính toán kỹ càng. Tôi muốn đưa thông điệp rằng chúng tôi chưa đủ giỏi và cần phải cố gắng hơn nữa.

Ngày hôm sau, tôi được báo lại rằng băng ghi hình buổi phỏng vấn đã bị hủy bỏ và họ không tin là tôi có thể nói ra những lời đó.

Tôi tự nhủ: “Mình không nghĩ là nó tệ đến vậy”.

Chúng tôi thua 1-4. Tôi không thể nói là chúng tôi đã chơi tốt. Đội bóng đã từng bị đánh bại và tôi thường nói: “Hôm nay chúng ta chơi không đủ hay”. Bây giờ, tôi như thể phải nói những điều không thật lòng. Điều này quả thực khó xử. Tôi chỉ nghĩ mọi người đã phản ứng thái quá.

Nhưng rồi tin tức đến tai giới truyền thông và tôi biết mọi thứ sẽ chẳng tốt lành gì cho tôi. Người ta bắt đầu nói: “Ồ, họ phải gỡ bỏ video đó”.

Tôi khá chắc là có người ở United đã để lộ thông tin đó. Tôi đã sỉ nhục CLB, tôi thiếu trung thành. Họ đã dựng nên một bức tranh: Tôi-một khẩu súng cối đang bắn, hét vào mặt tất cả mọi người. Nó chiếm mặt sau của các tờ báo. Khi mọi thứ xảy ra ở Manchester, chúng đều trở nên nghiêm trọng. Bạn thắng trận đấu, bạn thành người vĩ đại, nhưng nếu thua, bạn là kẻ tệ nhất thế giới. Nhưng điều này đã đi quá giới hạn, câu chuyện là không đúng. Tôi đã nhìn vào những tờ báo và nói: “Có vài thứ gì đó đang diễn ra ở đây”.

Mọi thứ thậm chí còn căng thẳng hơn ở Manchester, nơi tôi sống, bởi vì chuyện xoay quanh Manchester United. Tôi không thể không nghĩ ngợi: “Chuyện này sẽ kết thúc trong thảm họa”. Trước đó, mỗi khi tôi gây ra vài việc ngoài khuôn khổ, những người làm PR ở United đều xử lý chúng khá tốt, đưa nó về trạng thái cân bằng. Nhưng lúc đó đã không có ai kéo tôi ra khỏi cái hố sâu ấy.

Tôi không lo lắng về phòng thay đồ bởi vì các cầu thủ khác đều biết tính tôi. Nhưng mọi thứ bắt đầu vượt quá tầm với, những tin đồn về việc tôi bình luận về lương của các cầu thủ hay thứ gì đại loại thế, những thứ tôi chưa từng làm. Thông thường, khi có bất cứ thứ gì trên mặt báo về cầu thủ hay các thành viên trong ban huấn luyện, chúng tôi sẽ dập tắt nó ngay từ đầu bằng câu: “Nghe đây, chúng tôi đã quen với nó rồi, chúng tôi là Man United, mọi thứ lúc nào cũng được phóng đại lên”. Điều này đã được dự đoán trước. Nhưng nó vẫn có gì đó ngớ ngẩn. Và United vừa bị Lille đánh bại ở Champions League, điều khiến không khí tệ hơn và tâm trạng của HLV cũng vậy.

Thế nên, cuối cùng, tôi tập hợp các cầu thủ lại trong phòng thay đồ và nói: “Nhìn này các cậu, tôi muốn nói vài điều thật lòng. Các cậu có thấy những thứ đang diễn ra trên mặt báo. Tôi chỉ muốn các cậu biết, rằng chúng vớ vẩn đến khốn nạn. Tôi không bao giờ nói gì về lương của cầu thủ, hay mọi người không cố gắng. Tôi có thể nói ai đó có một trận đấu tồi nhưng…”

Và họ đáp: “Phải, phải…”. Như tôi đã nói, không một ai có vấn đề, không ai cả.

Nhưng trong đầu tôi, một phần, vẫn nghĩ: “Mình đã nói gì trong video? Mình có lẽ phải nói gì tệ lắm, đến nỗi họ phải gỡ ra”. Dù vậy, đến nay mọi người vẫn nghĩ “đoạn video đó phải bị xóa”. Giống như kiểu vũ khí hạt nhân. Không biết có ai đã mang nó đến vùng quê khỉ gió nào để đốt đi chưa? Hay là có đơn vị gỡ bom mìn nào đã đến và cho nó nổ? Nó phải bị phá hủy.



Dù tính cách phức tạp, Keane vẫn được xem như một huyền thoại với nhiều CĐV Man Utd.


Dù sao thì, đã đến lúc chúng tôi bàn về chất lượng của các trận đấu và cách chúng tôi để mắt rời xa quả bóng một chút. Chúng tôi có một hai kết quả tệ và nó được nói đi nói lại trong khoảng một tiếng. Thay vì ra ngoài và tập luyện, chúng tôi đứng đó và nói chuyện với nhau. Mọi người đều tham gia. Tôi đã nói chuyện này với một số người trước đó, và Ole Gunnar Solskjaer, một người tôi rất tôn trọng, vẫn tiếp tục nói về câu chuyện do tôi khơi mào sáng hôm đó, về việc làm cách nào để cả đội lấy lại sự tập trung và làm cách nào để chúng tôi không bị xao lãng bởi những chuyện bên lề sân cỏ-nhà tài trợ giày, phỏng vấn trên tạp chí, quá nhiều những liên kết với giới truyền thông. Và Ole vẫn nhận ra đó là những gì chúng tôi cần, chứ không phải quát tháo hay huênh hoang, không chỉ tay năm ngón, không phải những thứ như thế. Và chúng tôi nói về những buổi tập, “này các cậu, chúng ta phải chơi sắc nét hơn. Nên nhớ mục đích của chúng ta là gì, nhắm vào thứ chúng ta muốn làm - bóng đá. Chiến thắng các trận đấu”.

Chúng tôi đã nói chuyện khá lâu, có lẽ là một tiếng. Do đó, tôi lên phòng của Ferguson để nói với ông ấy tại sao chúng tôi không ra ngoài tập.

Ông ấy nói: “Được rồi, ta xuống đó ngay đây”.

Tôi biết sau câu nói đó là một sự không vui.

Tôi đi xuống trước ông ấy và nói với các đồng đội: “Tao không chắc đây là ý hay”.

HLV xông vào và nói: “Chuyện này là sao đây?”, ông ấy đề nghị tôi phải xin lỗi.

Tôi đáp: “Nhưng em chẳng có gì phải xin lỗi”.

Ông ấy nói: “Thế còn cái video?”

Và tôi đáp: “Em nghĩ cái video ổn”.

Và ông ấy nói: “Ta sẽ chỉ cho cậu thấy. Khốn kiếp, đi lên phòng ta ngay. Tất cả. Hãy lên đó và xem cái video khốn kiếp đó”.

Thế nên, tôi đi lên lầu. Tất cả bọn tôi đều đi lên, trong trang phục tập luyện. Như một lũ trẻ quậy phá bị điệu lên phòng hiệu trưởng. Tôi vừa đi vừa nghĩ, “sắp hay ho rồi đây”. Bởi vì tôi vẫn không dám chắc 100% về những gì mình đã nói.

Chúng tôi xem đoạn video. Vài cầu thủ đứng, vài gã ngồi. Hơn 20 tuyển thủ quốc gia rải rác khắp căn phòng rộng lớn. Việc này diễn ra chỉ vài năm sau vụ Saipan. Giống như déjà vu (hiện tượng tâm lý khiến người ta có cảm giác đã làm một việc trước đó), tôi đã đến con đường này trước đó, tôi thấy quen lắm.

Chúng tôi xem và tôi vẫn nghĩ: “Mình lại sắp gây sốc đây. Này các cậu, sao chúng ta không ra cầu thang đi xuống nhỉ”.

Nhưng nó kết thúc. Tôi đã rất nhẹ nhõm vì nó hoàn toàn đúng với những gì mà tôi đã nói với các đồng đội. Không có cú sốc nào, không có mâu thuẫn. Cảm ơn Chúa!

Do đó, tôi nói: “Đấy các cậu, có ai có vấn đề gì không?”

Họ đồng thanh: “Không, không, không”.

Tôi nói: “Fletch thì sao?” và nhìn vào Darren Fletcher.

Tôi đã nói rằng vợ tôi còn tắc bóng giỏi hơn cậu ta, trong một tình huống chúng tôi nhận bàn thua. Nhưng tôi dám chắc rằng cậu ấy không cảm thấy phiền gì về câu nói đó. Fletch hiểu tôi, tình cảm giữa tôi và toàn đội không bị sứt mẻ gì.

Nhưng Carlos và Ferguson thì khác, họ đứng đằng sau và khói nóng bốc ra từ tai họ.

Tôi nói: “Này các cậu, tôi đã nói với các cậu những gì tôi đã phát biểu. Nhưng chúng ta đã thua 1-4, các cậu biết đấy”.

Và tất cả họ nói: “Không, chúng tôi ổn. Vâng, chúng tôi thoải mái với điều này”.

Nhưng Ferguson cắt ngang: “Không, đó là một sự sỉ nhục. Cái video chết tiệt này!”

Tôi nói: “Nhưng các cầu thủ không ai có vấn đề gì với nó”.

Van der Sar-người mới đến CLB vài tháng nhảy vào cuộc, cậu ta giơ tay lên và nói: “Anh biết không Roy? Anh có thể dùng một cách nói khác.”

Edwin. Tuyển thủ Hà Lan - ra sân sáu triệu lần.

Tôi nói: “Edwin, sao mày không câm miệng lại? Mày mới đến CLB có hai phút và mày nghĩ mày đã phỏng vấn nhiều hơn những gì tao đã làm trong 12 năm? Đó là MUTV và tao phải làm thế”.

Rồi cậu ta im lặng, chấp nhận điều đó.

Nhưng đến phiên Carlos, ông ta nói: “Cậu đã không thể hiện lòng trung thành trước mặt các đồng đội”.

Ông ta đứng ngay bên vai phải của tôi. Làm cách nào mà tôi không đập tên khốn đấy nhỉ? Tôi đã nghĩ: “Cái biệt thự ở Bồ Đào Nha, đối xử với mình thiếu tử tế trên sân tập và rồi hắn dám nhắc đến từ trung thành với mình”. Tags: Giường Tầng, Co Nhan Tao, Vệ Sinh Hoàn Mỹ

Tôi nói: “Đừng nói với tôi về lòng trung thành. Khốn kiếp, đừng nói gì liên quan đến lòng trung thành, Carlos. Mấy năm trước, ông đã biến khỏi nơi này chỉ sau 12 tháng để đến Real Madrid. Sao ông dám căn vặn tôi về lòng trung thành? Tôi đã từ chối đến Juventus và Bayern Munich. Vậy tại sao ông lại nghi ngờ lòng trung thành của tôi? Chúng tôi chỉ bàn về việc tập luyện ở bên dưới. Chỉ là một chút khó hiểu về giáo án tập luyện”.

Và ông ta nói: “Không, Roy, chúng ta phải tái lập mọi thứ như cũ. Lập lại mọi thứ”.

Và tôi nói: “Carlos, có phải anh luôn làm chuyện ấy với vợ ở một tư thế?”

Phần tiếp theo sẽ được đăng tải trên VnExpress ngày mai 1/11.

Di Khánh

Read More...

Thái Sung tủi thân khi nghĩ đến các cầu thủ U19 HAGL

Tài năng đang bị lãng quên vẫn kiên nhẫn chờ đợi cơ hội được ra sân thường xuyên, trong một đội bóng phù hợp với lối chơi mà anh được đào tại Học viện danh tiếng Aspire (Qatar).

Nhận được sự kỳ vọng lớn sau khi về nước, nhưng ba năm qua Thái Sung như rơi xuống vực thẳm. Anh không được cùng Đà Nẵng dự V-League, không có suất chính thức ở các cấp độ đội tuyển. Thậm chí tiền vệ sinh năm 1994 phải thi đấu cho đội hạng Nhì Kon Tum mùa trước theo dạng cho mượn. Tại giải U21 Quốc tế 2014 vừa qua, Thái Sung chủ yếu "đánh bóng" băng ghế dự bị vì HLV Phan Công Thìn cho rằng học trò của ông không đáp ứng được yêu cầu chuyên môn.

Có mặt tại Đà Nẵng, Thái Sung chưa rũ bỏ hết sự mệt mỏi trong cuộc nói chuyện cùng VnExpress hôm nay 31/10.



Thái Sung (áo đỏ) từng được chính các đồng đội ở Aspire ví như "Messi của Việt Nam".


- Được trao cơ hội dự giải U21 Quốc tế, nhưng xem ra anh chưa thể chứng tỏ được tài năng của cầu thủ từng vượt qua hàng nghìn đối thủ để được sang Qatar tu luyện?

- Trong suốt ba năm qua, nỗ lực tập luyện và thi đấu song có không ít cản lực khiến tôi chưa thể thành công. Tôi thường bị bố trí vị trí không đúng sở trường, có quá ít cơ hội ra sân và bản thân cũng chưa thực sự lấy lại phong độ như khi ở Qatar.

Tại giải U21 Quốc gia, tôi chơi khá tốt và được HLV đội một Lê Huỳnh Đức xuống sân khen ngợi. Tiếc rằng, ở giải U21 Quốc tế vừa qua tôi chỉ có đúng 10 phút thi đấu nên chưa thể hòa nhập với đồng đội sau một tuần tập trung, nhất là khi phải đá tiền vệ trái dù sở trường là hộ công.

- Nhiều người hâm mộ đang tỏ ra xót xa khi thấy một cầu thủ từng được hai đội bóng của Bồ Đào Nha mời thi đấu, được tuyển trạch viên từ lò đào tạo La Masia của Barcenola khen ngợi nhưng thất bại khi trở về nước?

- Có trách thì phải tự trách bản thân tôi. Khả năng tự hòa nhập của tôi có phần không tốt sau khi về nước. Nhưng, ở chiều ngược lại, tôi thấy mình có quá ít cơ hội ra sân. Nếu có được sự tin tưởng, giúp đỡ nhiều hơn, tôi tin mình có thể làm tốt hơn hiện tại.

Tôi không hiểu vì sao có tin đồn ác ý nói tôi bị như vậy vì mắc bệnh sao, coi thường đồng đội. Ở Aspire, tôi được đào tạo là cầu thủ chuyên nghiệp và không bao giờ nghĩ mình giỏi hơn ai cả. Người quen từ chương trình "Giấc mơ sân cỏ" của Aspire tại Việt Nam cũng cảm thấy buồn với hoàn cảnh hiện nay của tôi. Họ biết tôi là người cầu tiến, chịu khó học hỏi thế nào.

Có chăng cái mác "Messi của Việt Nam" mà bạn bè ở Aspire gán cho đã khiến tôi chịu nhiều áp lực. Người hâm mộ và gia đình đã kỳ vọng rất nhiều vào tôi. Tôi cũng không còn được cảm giác vui vẻ, hạnh phúc mỗi lúc chơi bóng. Bây giờ tôi chỉ mơ mình là cầu thủ bình thường để được ra sân mà không bị gọi là ông này bà nọ.



Thái Sung (số 8) chưa được hòa nhịp với không khí bóng đá nước nhà kể từ khi hồi hương. Ảnh: Đức Đồng.


- Điều gì khiến anh tiếc nuối nhất lúc này?

- Ngồi trên ghế dự bị, tôi cảm thấy ghen tỵ với các cầu thủ cùng trang lứa ở Học viện HAGL Arsenal JMG. Họ cũng được đào tạo và chơi một thứ bóng đá thiên về kỹ thuật, khéo léo mà tôi từng học ở Aspire. Nhưng, trong khi tôi lẻ loi sau khi về nước thì họ được cùng chơi bóng và được đặt niềm tin từ cấp CLB rồi đội tuyển U19. Nếu được chơi bóng cùng Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường... tôi nghĩ mình sẽ dễ dàng hòa nhập và cùng chơi thứ bóng đá quyến rũ như thế. Nếu thế thì còn gì bằng.

- Mục tiêu của anh trước thềm mùa giải mới 2015?

- Tôi chỉ mong được ra sân chơi bóng. Đó là hạnh phúc cơ bản nhất của mỗi cầu thủ. Không nhất thiết phải ở giải V-League mà được đá ở hạng Nhì, tôi cũng vui lòng miễn sao đó là môi trường thoải mái và có được sự tin tưởng. Anh Tuấn

Read More...

HLV Huỳnh Đức: 'Thái Sung chưa phải là ngôi sao'

Chiến lược gia của đội Đà Nẵng không hài lòng khi Thái Sung cho rằng anh này không được tạo điều kiện thi đấu, dẫn đến việc tài năng bị hao mòn.

"Nếu Đà Nẵng không tạo điều kiện, tại sao Thái Sung được dự giải U21 Quốc gia, được góp mặt ở đội U21 Việt Nam dự giải U21 Quốc tế tại Cần Thơ? Cậu ấy cũng như bao cầu thủ trẻ khác, luôn được CLB trao cơ hội để thể hiện, nhưng mọi thứ phải có thời gian. Thái Sung phải biết mình đang ở đâu, là cầu thủ trẻ hay một chiến binh dày dạn ở V.League", HLV Lê Huỳnh Đức chia sẻ với VnExpress về trường hợp của tiền vệ sinh năm 1994 - người vượt qua hàng nghìn thí sinh trong và ngoài nước để giành học bổng ba năm ở Học viện Aspire, nhưng chưa tìm được chỗ đứng ở đội Đà Nẵng suốt ba năm qua.



Huỳnh Đức khẳng định ông và ban lãnh đạo luôn tạo điều kiện cho các cầu thủ trẻ. Ảnh: Đức Đồng.


"Thái Sung trách các thầy không tạo điều kiện là không đúng, là vi phạm quy định của câu lạc bộ. Đã được đào tạo ở nước ngoài, Thái Sung hẳn phải biết rằng cầu thủ trẻ phải được sự đồng ý của lãnh đạo nếu muốn đưa ra phát biểu. Cậu ấy muốn nói gì, hãy đến đây gặp tôi", ông Đức nhấn mạnh.

Khi được đề nghị đánh giá về chuyên môn của Thái Sung, HLV Lê Huỳnh Đức từ chối trả lời. Chiến lược gia của Đà Nẵng cho rằng: "Mọi người cần xem Thái Sung thi đấu rồi hãy nhận xét xem cậu ấy có gì thực sự đặc biệt không. Đối với tôi, Thái Sung chưa phải là ngôi sao, năm nay cậu ấy mới chỉ đá U21. Tuy nhiên, Thái Sung còn nhiều thời gian để tiến bộ".

Cựu tiền đạo tuyển Việt Nam khẳng định không phải cứ được đào tạo ở nước ngoài về là Thái Sung có thể có đủ chuyên môn để tiến thẳng lên đội một Đà Nẵng. Mọi cầu thủ đều phải phấn đấu rất nhiều, để qua từng cấp độ đội trẻ như U19, U21 sau đó mới có thể có cơ hội đá V-League. "Đội bóng luôn tạo điều kiện tối đa cho các cầu thủ trẻ chơi. Vấn đề là các em đủ năng lực chưa. Nếu chưa, họ nên tiếp tục rèn luyện, chờ đúng thời điểm lên", HLV họ Lê khẳng định.



Thái Sung chỉ được thi đấu 10 phút ở giải U21 Quốc tế vừa qua. Ảnh: Đức Đồng.


Trước đó, HLV Phan Công Thìn - thầy của Thái Sung ở U19, U21 Đà Nẵng và U21 Việt Nam - cũng khẳng định không trù úm cầu thủ này và việc Thái Sung không được đá chính chỉ đơn thuần là vì chuyên môn kém. Theo nhận xét của ông Thìn, Thái Sung có khả năng cầm bóng và qua người tốt nhưng kém về thể lực và khả năng tìm tiếng nói chung với đồng đội, đồng thời yếu trong những đường chuyền dài.

Lâm Thỏa Tags: Giường Tầng, Co Nhan Tao, Vệ Sinh Hoàn Mỹ

Read More...

Lee Chong Wei tìm cách giải oan nghi án doping

Tay vợt cầu lông số một thế giới sang Oslo, Na Uy để cầu cứu một phòng thí nghiệm hàng đầu thế giới ở lần thử doping thứ hai, sau khi dương tính ở lần đầu.

Mẫu thử thứ nhất của Lee, lấy khi anh dự giải vô địch thế giới ở Copenhagen hồi tháng 8 vừa qua, đã cho kết quả dương tính với dexamethasone. Đây là loại dược chất kháng viêm, nhưng đồng thời có tác dụng kích thích thần kinh, chống trạng thái mỏi mệt và quan trọng nhất, bị Tổ chức chống doping thế giới (WADA) đưa vào danh mục cấm trong thi đấu thể thao.

Tuy nhiên, theo quy định, WADA vẫn chưa kết luận về việc Lee có sử dụng doping hay không vì còn chờ kết quả xét nghiệm lần hai. Đây là cơ hội để tay vợt 31 tuổi nuôi hy vọng giải oan.



Lee Chong Wei được thừa nhận rộng rãi như là tay vợ cầu lông số một thế giới, dù chưa từng đăng quang ở giải Vô địch Thế giới hay đoạt HC vàng Olympic. Tuy nhiên, scandal doping lần này đang đe dọa thiêu rụi danh tiếng mà Lee tích cóp trong 12 năm thi đấu đỉnh cao. Ảnh: AFP.


Theo tờ New Straits Times (Malaysia), Lee sẽ cùng một quan chức cao cấp của Bộ Thể thao Malaysia bay sang Na Uy chủ nhật tuần này, để thực hiện lần thử doping thứ hai ở một phòng thí nghiệm vào loại tiên tiến nhất thế giới, với mẫu lấy cùng đợt anh thi đấu ở Copenhagen.

Lần thử doping thứ hai này, theo phó Chủ tịch Liên đoàn Cầu lông Malaysia, Norza Zakaria sẽ diễn ra vào ngày 5/11. Kết quả của lần thử này sẽ là căn cứ để Liên đoàn Cầu lông Thế giới quyết định có ra án phạt với Lee Chong Wei hay không.

Bộ Thể thao Malaysia hôm 21/10 thông báo một VĐV nổi tiếng nước nhà dương tính với doping, nhưng từ chối tiết lộ danh tính. Tuy nhiên, tờ báo hàng đầu ở quốc gia Đông Nam Á này đưa tin VĐV ấy chính là Lee Chong Wei. Tin này là một đòn nặng giáng thẳng vào hàng triệu người người Malaysia xem như Lee thần tượng và suy tôn làm biểu tượng quốc gia trong lĩnh vực thể thao.

Phương Minh

Read More...

Muôn kiểu cổ vũ đội U19

Dùng máy bay mô hình treo cờ Tổ quốc, vẽ lên ngực trần, tự làm Cup giả... là những hình ảnh ấn tượng có thể thấy trên khắp khán đài sân Cần Thơ khi U19 HAGL đá chung kết với U21 Thái Lan hôm qua 28/10.



Chiếc máy bay nhỏ được điều khiển từ xa, mang cờ Tổ quốc với dòng chữ "Việt Nam quyết thắng" bay trên sân Cần Thơ trước trận đấu.




Cần Thơ trước đây chưa có đội bóng góp mặt ở V-League, nhưng tình yêu bóng đá thì... miễn bàn, qua sự kiện lần này. Trận đấu hôm qua chứng kiến kỷ lục về số người tham dự.





Trên cái sân có sức chứa khoảng 40.000 chỗ ngồi đã không còn một chỗ trống, và theo ước lượng của ban tổ chức có gần 50.000 người đã vào sân dù chỉ được đứng.





Những tấm băng-rôn cổ vũ được các cổ động viên tự chế rồi đưa vào sân.





Một người thậm chí đoán đúng tỷ số trận đấu, khi U19 HAGL giành chiến thắng 3-0 trước U21 Thái Lan để lần đầu lên ngôi vô địch.





Bầu Đức - người sáng lập và đầu tư cho Học viện HAGL Arsenal JMG - đang đi vào tâm trí của CĐV theo một cách rất đặc biệt.





U19 Học viện HAGL vốn là nòng cốt của đội U19 Việt Nam gây bão suốt một năm qua, bằng lối chơi đẹp mắt, trong sáng và nhiệt tình.





Không khí cuồng nhiệt lan tỏa khắp sân...





... đến mọi lứa tuổi.





Khao khát chiến thắng được các CĐV truyền tải bằng những chiếc Cup tự chế.











Chiếc Cup này sau đó được CĐV chuyển xuống sân dành tặng các cầu thủ U19 HAGL.




Công Phượng - tác giả của cú đúp trận này - cùng đồng đội rước Cup quanh sân Cần Thơ. Bầu Đức và ban huấn luyện cho biết, họ có thể sẽ tổ chức lễ rước Cup khi đội về Pleiku.

Tág: Giường tầng trẻ em, Cỏ nhân tạo, Công ty vệ sinh HOàn  Mỹ

Read More...

Suarez - Sự vắng mặt đáng tiếc trong cuộc đua Quả bóng Vàng

Độc giả trang tin Goal vừa bình chọn danh sách các ngôi sao mất cơ hội giành danh hiệu năm nay, trong đó Luis Suarez dẫn đầu với số phiếu áp đảo.




Suarez vừa có một năm thi đấu thành công và gây tranh cãi. Ảnh: AFP


Suarez không có tên trong danh sách 23 ứng cử viên mà FIFA mới công bố. Đây là một bất ngờ, bởi nếu xét trên khía cạnh thể thao, tiền đạo người Uruguay là vua phá lưới Ngoại hạng Anh mùa trước và có công đưa tuyển quốc gia vượt qua bảng tử thần World Cup. Nhưng xét trên khía cạnh phong cách thi đấu, với cú cắn vào vai Chiellini kèm theo án treo giò bốn tháng. việc Suarez vắng mặt không hề gây ngạc nhiên.

Trong cuộc bình chọn do Goal tổ chức, Suarez dễ dàng chiếm vị trí thứ nhất với 53,9% số phiếu. Một phần lớn độc giả cho rằng việc loại cựu tiền đạo Liverpool là điều bất công nhất trong cuộc đua Bóng vàng.

Cầu thủ xếp thứ hai, Luka Modric nhận được 19,3% số phiếu. Giới hâm mộ Real đang nói về sự thiếu may mắn sau khi Modric giúp đội giành Champions League và Cup Nhà vua.

Trong ba cầu thủ còn lại trong top 5, có hai người đến từ Borussia Dortmund là Marco Reus và Robert Lewandowski. Hai cầu thủ này đều không được dự World Cup.

Danh sách những trường hợp vắng mặt đáng tiếc nhất trong cuộc đua Quả bóng Vàng FIFA

53.9% số phiếu Luis Suarez

19.3% Luka Modric

7.3% Marco Reus

5.2% Arturo Vidal

4.2% Robert Lewandowski

4% Aaron Ramsey

2.5% Diego Godin

1.1% Miralem Pjanic

0.9% Ivan Rakitic

1.7% các cầu thủ khác

Thúy An

Read More...